17
Khi về nhà tôi kể lại cho hai mẹ con bà chủ nghe lời trêu chọc của thằng bạn. Bà chủ cười rồi nhìn thẳng mặt tôi một cách lạ lùng rồi hỏi: "Hẳn là lời trêu chọc đó làm cậu khó chịu lắm?". Tôi nghĩ ngay có lẽ đó là cách dò dẫm những ý nghĩ thầm kín trong đầu óc đàn ông con trai của các bà các cô. Có lẽ vào lúc ấy, tôi nên nói phăng cho bà hay lòng dạ của tôi đối với con gái bà như thế nào, nhưng lòng tôi chứa chấp quá nhiều hoài nghi để có thể thành thật. Tôi lại cố nén lòng không cho bà hay sự thật, và khéo léo lái câu chuyện của chính tôi sang vấn đề kết hôn của con gái bà.
Tôi cố gắng dò dẫm ý nghĩ của bà chủ về vấn đề này xem sao. Banói rõ là có một vài người đã từng đến dạm hỏi con gái bà nhưng vì con gái bà còn đi học nên bà thấy chưa việc gì mà phải vội vàng. Tuy không nói trắng ra song rõ ràng là bà có vẻ rất đắc ý về tấm nhan sắc mặn mà của con gái mình, bà nói xa xôi rằng muốn gả chồng cho con mà lúc nào chẳng đắt. Chỉ có một mẹ một con nên dĩ nhiên là bà không muốn mẹ con phải sống xa nhau. Nghe bà nói vậy tôi thấy là bà đang băn khoăn khó nghĩ về việc nên để cho con gái lấy chồng rồi theo chồng dọn đi hay là bà nên thu xếp để bắt người chồng con bà ở rể.
Trong khi chuyện trò, tôi thấy nhờ bà chủ mà mình biết được một điều lấy làm thú vị. Nhưng tôi đã bỏ qua cơ hội nói về chính mình gần đến phút nghĩ là không kịp nói chuyện mình nữa. Tôi thấy tốt hơn là đưa đẩy vài câu cho phải phép rồi rút về phòng mình.
Cô con gái bà đang ngồi bên tôi khi tôi kể lại cho hai mẹ con nghe những lời bông đùa trêu ghẹo của thằng bạn vào buổi sáng. Nghe kể, nàng còn cười nói vui vẻ: "Thế thì quá lắm!". Nhưng sau đó, nàng đã lặng lẽ rút vào phòng ngồi quay lưng về phía tôi từ lúc nào tôi chẳng hay, mãi đến khi sắp sửa đứng dậy về phòng, tôi mới biết. Khi quay nhìn nàng tôi chỉ thấy có tấm lưng. Dĩ nhiên là nhìn sau lưng thì không sao biết được lòng dạ của nàng nên tôi không thể đoán được nàng nghĩ thế nào về vấn đề hôn nhân. Nàng ngồi trước cái kệ gần bệ tường. Cửa phòng mở, tôi nghĩ là nàng vừa lấy trong ngăn tủ một cái gì để trên bắp đùi mà ngắm nghía. Qua cánh cửa mở, tôi thoáng thấy mấy tấm vải mình vừa mua ngày hôm trước. Tấm vải tôi đã mua tặng nàng và tấm vải tôi mua cho chính mình đang nằm chồng lên nhau trên cùng một ngăn.
Tôi không nói năng gì, sắp sửa đứng dậy thì bà chủ bất thần nghiêm trang lên tiếng hỏi: "Thế ý cậu ra sao?". Bà đặt ra câu hỏi đột ngột quá làm tôi ngẩn tò te trong một lúc, chẳng hiểu là bà định nói đến chuyện gì. Mãi một lúc sau, mới nghĩ ra là bà đang bàn chuyện có nên gả chồng sớm cho con hay không, tôi mới đáp: "Dạ, cháu nghĩ là nên thủng thẳng ít lâu, đi đâu mà vội. Bà có thấy thế không ạ?". Bà chủ nói là chính bà cũng có ý nghĩ như vậy.
Ấy, mối quan hệ giữa bà chủ, cô chủ và chính tôi đã chặt chẽ đến độ đó thì bỗng đâu có một anh chàng thò mặt ra. Hắn trở nên một người sống chung trong gia đình và kết quả là vận mệnh tôi từ đó thay đổi ghê gớm. Nếu anh chàng này không chặn ngang đường đời của tôi thì có lẽ chẳng bao giờ có chuyện hôm nay tôi phải ngồi viết cho chú lá thư tràng giang đại hải này. Nói cho chú nghe, ma quỷ đã chặn ngang đường đi trước mặt và chỉ trong chốc lát, đã hắt cái bóng tối tăm mù mịt của nó lên cuộc đời tôi rồi làm cho cả cuộc đời tôi tối tăm mãi mãi. Có một điều tự tôi phải nói rõ ấy là chính tôi đã lôi kéo anh chàng này về sống trong cùng một căn nhà. Dĩ nhiên là tôi tất phải xin bà chủ bằng lòng cái đã. Trước hết, tôi nói cho bà hay tất cả những sự tình liên quan đến người này và hỏi liệu bà có thể cho hắn đến ở cùng hay không, nhưng đến khi tôi nói là mình phải tìm cách đem hắn về ở cùng thì bà chủ đành phải ưng chịu. Thế là cuối cùng, tôi đã được chiều ý. Tôi đã có thể làm được điều mà mình cho là tốt lành.
@by txiuqw4
Email: admin@sachtruyen.net
Phone: 099xxxx