sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Nỗi lòng (Kokoro) - Phần 3 - Chương 23

23

Tôi lén đến nhà bà chủ và cô chủ tìm cách nói chuyện với K càng nhiều càng hay. Tôi tin rằng nếp sống thầm lặng của K từ trước tới giờ đã có tác dụng tai hại đến hắn. Cứ nghĩ đến trái tim của hắn là tôi lại nghĩ tới cục sắt lâu ngày chẳng được đem dùng nên đã bị hoen rỉ. Bà chủ nghe tôi nhờ, cười mà bảo K là thứ người thật rất khó bắt chuyện. Như thể cho tôi hiểu rõ cô chủ đã kể lại một cuộc gặp gỡ giữa K với cô nàng. Nàng đi đến gần K, làm ra vẻ hỏi xem trong lò sưởi của hắn có còn than lửa hay không. Hắn trả lời là không. Đến khi nàng hỏi có cần đốt lửa hay không, hắn cũng trả lời gọn lỏn là không. Nàng hỏi tiếp thế hắn không thấy lạnh hay sao thì hắn bảo là có nhưng không thấy cần đốt lửa làm gì rồi hắn ngậm miệng ra điều không muốn nói tiếp nữa.

Tôi thấy khó mà có thể bật cười trước một câu chuyện như thế cùng những lời phê bình đại khái: "Anh ấy thật là kỳ cục, phải không?". Tôi thấy cần phải giải thích qua loa cho hai mẹ con bà chủ hiểu là đang vào mùa xuân thật ra cũng chẳng cần gì lắm mà phải nhóm lửa trong lò. Tuy nhiên, tôi cũng phải nhận là quả thật hai mẹ con bà chủ chẳng phải là vô lý khi cho rằng K là một thằng rất khó bắt chuyện.

Tôi cố gắng làm trung tâm liên lạc giữa K và hai người đàn bà con gái. Nếu khi nào trò chuyện cùng K ở nhà, bao giờ tôi cũng tìm cách mời hai mẹ con bà chủ vào ngồi chung phòng và khi nào trò chuyện cùng hai mẹ con bà chủ, tôi cũng tìm cách lôi K đến cùng ngồi nói chuyện cho vui. Tùy mỗi trường hợp ̀ng một phương pháp, tôi thật đã tìm hết cách cho mấy người đó gần gũi với nhau. Dĩ nhiên là K chẳng thấy hứng thú gì cả. Có khi đang ngồi cùng cả nhà hắn chợt lẳng lặng đứng dậy đi ra ngoài, chẳng nói chẳng rằng chi hết. Lại có lúc hắn không chịu ra khỏi phòng riêng khi tôi đến gọi nữa. Có lần hắn hỏi tôi: "Tại sao cậu lại cứ khoái nói những câu chuyện dớ dẩn không đâu như vậy?". Tôi chỉ cười tuy rằng đáy lòng biết là mình đang bị hắn khinh miệt.

Theo một ý nghĩa nào đó, rất có thể là tôi đang bị hắn khinh miệt thật vì hắn có cái nhìn cao xa hơn tôi rất nhiều, tôi không phủ nhận điều đó. Nhưng nếu chỉ có cái nhìn cao xa mà thôi thì con người ắt đã bị méo mó, lệch lạc không sao chịu nổi rồi. Tôi quyết định là dù sao đi nữa, trước tiên ta cũng cần phải sống y như mọi người - dù cho đầu óc ta có chứa đầy những cảnh tượng lớn lao, cao cả đến đâu cũng vậy, nếu như ta không sống cho ra sống, rốt cuộc ta vẫn chỉ là một kẻ vô tích sự mà thôi. Cố gắng làm cho K sống cuộc đời bình thường hơn, tôi phải dùng đủ mọi "thủ đoạn" để thúc đẩy dỗ dành hắn gặp gỡ, chuyện trò với hai người khác phái càng nhiều càng lâu thì càng tốt. Tôi nghĩ bụng một khi đã quá quen thuộc với bầu không khí dường như do hai người khác phái tạo ra, hắn sẽ đem được một dòng máu mới mẻ vào trong con người hắn.

Thí nghiệm của tôi dường như đã thành công dần dần. Điều mà ban đầu có vẻ hết sức khó khăn nay đã càng ngày càng dễ đạt được. Tôi nghĩ là K đang tỉnh ngộ để nhận biết sự hiện hữu của thế giới khác bên ngoài thế giới của riêng hắn. Một hôm cu cậu bảo tôi rằng thật ra đàn bà con gái cũng chẳng đến nỗi đáng ghét, đáng khinh như mình tưởng. Hắn có cái lối vẫn luôn luôn đòi hỏi ở đàn bà con gái một sự hiểu biết và học hỏi y hệt như ở đàn ông con trai. Và vì không được như ý, hắn quay ra khinh miệt họ. Hắn không biết rằng phải nhìn đàn bà con gái với một ánh mắt khác hẳn. Tôi bảo hắn: "Nếu cậu và tớ, hai thằng con trai cùng chí hướng cùng không lấy vợ và cứ mãi mãi chuyện trò với nhau cho tới khi về với đất mẹ thì rốt cuộc cả hai đứa mình cũng chỉ tiến bước trên hai con đường song song chẳng bao giờ gặp nhau được cả". Hắn đáp: "Hẳn là như thế". Trong lúc nói vậy, tôi đang mơ tưởng đến cô chủ nên lời nói chẳng nhiều thì ít cũng bị ảnh hưởng. Tuy nhiên, tôi không hề hé miệng đả động chút nào cho K thấy những gì ẩn náu bên trong nhận xét của mình.

Tôi rất vui lòng khi thấy hắn dần dần biết ngoi đầu ra khỏi bức tường thành sách vở để tâm hồn hắn thoát ra khỏi cái lồng giam hãm trong bấy nhiêu lâu. Chính đó là mục đích đầu tiên của tôi khi lôi kéo hắn vào trong nhà này và dĩ nhiên là tôi sung sướng khi nhìn thấy mình thành công tốt đẹp. Tôi nói cho hai mẹ con bà chủ hay ý nghĩ của mình - tuy không hở một lời nào cho K biết hết - hai người cũng có vẻ vui lòng như tôi vậy.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: admin@sachtruyen.net

Phone: 099xxxx