49
Sau khi đưa đám trở về nhà, một người bạn của cả hai đứa đã hỏi tôi: "Tại sao hắn lại tự sát như thế vậy?". Từ trước đến giờ, tôi đã bị hỏi đi hỏi lại mãi một câu đau buồn này không biết đến bao nhiêu lần rồi, nào bà chủ, cô chủ, nào ông bố và người anh hắn ở dưới quê lên, nào những người quen kẻ thuộc đã từng biết tin về cái chết của K và ngay cả những phóng viên nhà báo chẳng hề dây dưa rễ má gì với hắn nữa. Cứ mỗi lần bị thiên hạ chất vấn là tôi lại thấy lương tâm cắn rứt, lòng dạ cứ như là bị kim châm. Hình như trong thực tế, mỗi câu hỏi ấy là một lời buộc tội. Tôi nghe như trong những lời chất vấn ấy, có ý căn vặn tại sao không sớm thú nhận là chính mình đã giết chết K đi cho xong?
Đối với ai tôi cũng chỉ có mỗi một câu trả lời. Tôi chỉ lặp lại những lời K đã viết cho tôi trong lá thư cuối cùng. Người bạn đã từng chất vấn tôi sau khi dự đám tang ra về, khi nghe tôi lặp lại câu trả lời quen thuộc, đã móc trong túi ra một tờ báo, chỉ vào một bài nói về cái chết của K. Bài báo ấy cho rằng K đã bị phụ huynh từ bỏ, truất quyền thừa kế, kết quả là hắn đã chán đời mà tự sát. Tôi gấp tờ báo lại chẳng nói năng gì, đưa trả anh bạn. Sau đó anh ta lại cho tôi hay là có đọc một tờ báo khác trong đó thấy nói rằng K đã lên cơn điên cuồng mà tự sát. Tất cả những điều này tôi không hề hay biết gì hết vì lẽ quá bận, làm gì có đủ thì giờ mà đọc báo nữa. Tuy nhiên, trước sau tôi vẫn canh cánh bên trong về những lời bàn ra tán vào của thiên hạ về cái chết của K. Tôi chỉ sợ là người ta sẽ nói đả động đến một điều gì đó có thể làm lôi thôi cho những người trong nhà là mẹ con bà chủ. Chỉ nghĩ đến việc cô chủ bị nêu tên trên báo là tôi đã thấy bực mình không sao chịu nổi rồi. Tôi hỏi anh bạn xem anh ta còn thấy người ta nói đến cái gì khác trên mặt báo hay không nhưng anh ta cho hay là chẳng còn có gì khác nữa. Sau đám tang ít lâu, ba người chúng tôi dọn về căn nhà nơi tôi đang sống bây giờ. Cả bà chủ lẫn cô chủ đều tỏ ý không muốn sống trong căn nhà cũ nữa. Còn tôi thì tôi cũng không sao chịu nổi cái nỗi thống khổ là mỗi đêm lại phải nhớ tới cái đêm não nề ấy nữa.
Hai tháng sau, tôi tốt nghiệp đại học và tốt nghiệp chừng nửa năm, tôi làm lễ cưới cô chủ. Cứ xét theo bề ngoài thì muôn sự đều suôn sẻ đúng như ý tôi trông đợi. Cả bà chủ lẫn cô chủ đều có vẻ sung sướng ra mặt. Tôi cũng phải nói là chính mình cũng cảm thấy sung sướng. Tuy nhiên, vẫn có một cái bóng đen cứ chập chờn ẩn hiện bay lượn vật vờ trên niềm hạnh phúc của tôi. Dường như là sự thỏa lòng ước mo trong chốc lát này chẳng làm sao cho tôi được sung sướng dài lâu mà chỉ dẫn dắt tôi đến một vận mệnh bi thương đau xót.
Liền ngay sau hôm cưới, nhà tôi - từ đây tôi chỉ còn gọi cô chủ là nhà tôi mà thôi - không biết nghĩ sao lại ngỏ ý là hai vợ chồng lại cùng đi thăm mộ K một lần, không hiểu trong bụng nàng nghĩ ngợi gì nhưng lập tức tôi có ý chột dạ: "Tại sao bỗng dưng em lại muốn đi đến đó?". Nhà tôi trả lời: "Chỉ vì em nghĩ rằng hẳn là K sẽ vui lòng mát dạ nếu thấy hai vợ chồng mình đến thăm mộ anh ấy". Tôi im lặng, chằm chằm nhìn vào khuôn mặt vô tư, không hay biết gì của nàng và co rúm người lại khi nghe nàng hỏi: "Tại sao anh lại nhìn em chằm chằm không chớp mắt như thế?". Tôi chiều ý nhà tôi, thế là hai vợ chồng dắt nhau đến Zoshigaya. Tôi lấy nước rửa sạch bụi bám trên mộ bia, nhà tôi lấy mấy bông hoa và mấy nén hương bầy cắm trước mộ. Rồi hai đứa chúng tôi chắp tay cúi đầu vừa lễ vừa thì thầm khấn khứa. Có lẽ nhà tôi đang kể lại cho K hay niềm hạnh phúc mới mẻ của nàng. Tôi chỉ có thể nghĩ thầm trong bụng: "Mình bậy bạ quá chừng! Mình bậy bạ quá chừng!".
Tay vuốt ve tấm mộ bia, nhà tôi khen: "Tấm bia này to thật". Thật ra cả nấm mồ lẫn tấm bia cũng chẳng lớn lao gì lắm đâu, tôi cho là nhà tôi khen như vậy chỉ vì chính tôi đã đặt làm tại cửa hàng thợ tạc đá. Tôi nghĩ đến tấm bia mới làm, đến người vợ mới cưới và đến nắm xương trắng của K chôn vùi dưới lớp đất kia và cảm thấy rằng vận mệnh đã chơi xấu, đem tất cả chúng tôi ra làm trò đùa quái ác. Tôi tự nhủ: "Từ giờ trở đi, quyết không bao giờ mình cho vợ đi cùng đến thăm mộ K nữa.
@by txiuqw4
Email: admin@sachtruyen.net
Phone: 099xxxx